Ta từng hỏi huynh : "Tại sao huynh lại thích hoa anh đào?" Huynh bảo: "Vì sinh mệnh của nó mong manh và ngắn ngủi." Thuở đó ta còn ngây ngô, không hiểu hết ý nghĩa của câu nói ấy, nhưng khi huynh đi rồi ta mới chợt nhận ra. Huynh chết vào năm mười chín tuổi,khi mà cuộc đời huynh chỉ vừa bắt đầu. Hoa nở rồi tàn chỉ trong chớp mắt, nó tắt lụi vào đúng đỉnh cao rực rỡ của mình...như kiếp người ngắn ngủi của huynh...

Mộng Tình Duyên ~ Tụ 2 ~

Tịch Hoàng là vị vua phong lưu nhất trong lịch sử Đại Mạc, hậu cung của ngài có hơn ba ngàn giai lệ.Trong số các phi tần đó, người được sủng ái nhất không ai khác chính là đương kim hoàng hậu...và một nữ tử ngoại tộc, Nguyệt Lệ. Nguyệt Lệ là người Nguyệt tộc,một bộ tộc ít người nằm ở phía bắc Đại Mạc. Người của Nguyệt tộc nổi tiếng dung mạo xuất thần, khí chất tựa thiên tiên, tuy nhiên sinh mệnh của họ lại rất ngắn ngủi, người sống lâu nhất lại chỉ có thể thọ được năm mươi năm. Vì thế, người Đại Mạc ví người Nguyệt tộc như loài hoa đào tháng ba, chóng nở sớm tàn….

Năm 497, Nguyệt Phi sinh hạ hoàng tử, Tịch Hoàng vui mừng phong nàng làm quý phi. Thập cửu hoàng tử được ban tên “Chi Hiểu”. Nguyệt Phi từ nhỏ thân thể va vốn yếu ớt, hay bệnh tật, nay lại vì sinh hoàng tôn mà ngã bệnh, cơ thể ngày càng suy nhược,năm năm sau liền qua đời. Thập cửu hoàng tử lúc đó chỉ mới năm tuổi, được giao cho đương kim hoàng hậu chăm sóc. Hậu cung năm đó, nữ tử đáng thương nhất không phải Nguyệt Lệ, mà là hoàng hậu nương nương. Người ta nói mẫu bằng tử quý, hoàng hậu tuy là chủ tam cung lục viện nhưng lại chẳng có mụn con nào cả, nếu không phải cha nàng là Thiên Kỵ Đại tướng quân thì ngôi vị mẫu nghi này của nàng đã sớm rơi vào tay Nguyệt Lệ…. Khi nàng nhận Chi Hiểu làm nghĩa tử, trong cung xuất hiện một tin đồn, tin đồn rằng thập cửu hoàng tử có thể chính là đế vương tương lai. Vì không có con nên nàng rất yêu thương Chi Hiểu, lại nói Chi Hiểu còn quá nhỏ, sợ rằng sau này sẽ quên mất mẫu phi thân sinh của mình nên Tịch Hoàng quyết định cải họ cho Chi Hiểu, từ đó về sau y mang họ Nguyệt. Một năm sau, con trai thứ hai mươi của Tịch Hoàng ra đời, đó là thái tử Doãn Kỳ, là nhi tử ruột thịt duy nhất của hoàng hậu, tin đồn về Tân Vương Chi Hiểu từ đó chấm dứt.
Chi Hiểu vô cùng thích tiểu đệ đệ Doãn Kỳ của mình, bởi vì cùng một dưỡng mẫu nên tình cảm Doãn Kỳ dành cho ca ca cũng rất đặc biệt.
Chi Hiểu càng lớn càng tuấn tú, y rất giống mẹ, tài hoa phong nhã, khí chất lãnh đạm vô thường. Mười lăm tuổi đã được Tịch Hoàng ban đất phong vương. Người đời về sau gọi y là Thần Ly Vương, lúc này Doãn Kỳ chỉ mới 9 tuổi. Cùng năm, Cố Tư Khanh vào triều nhậm chức thừa tướng. 





Cố Tư Khanh là một người lãnh đạm, cũng rất tự tin ,người khác khen hắn tài hoa tuyệt diễm , thiên tài , ban đầu hắn cảm thấy khó chịu , nhờ thành quả học tập của mình mới được như thế, có ai sinh ra là thiên tài đâu? Nhưng dần dần hắn cũng quen với việc này ,thế tục là vậy , không có được thì ghen tị, có được lại ko biết quý trọng , thi kinh ứng cử, vốn là muốn khẳng định năng lực của mình, y lên kinh ứng thi , nghe người trong kinh thành ca ngợi Thần Ly Vương không dứt thì cười nhạt. Thần Ly Vương tài hoa phong nhã bao nhiêu hắn không biết, chỉ biết nếu là người trong hoàng tộc , cho dù tệ hơn trâu chó cũng sẽ nói thành phượng hoàng. Thần Ly Vương có thực lực hay không, còn phải xem lại.
Ngày đó trên phố hắn gặp y, lại không biết y chính là Thần Ly Vương. Trên phố y giải mười câu đố của một thư sinh trẻ kiêu kiêu ngạo ngạo, là đối thủ trường thi của hắn. Dung mạo của y đẹp tựa thiên tiên học thức còn uyên thâm hơn cả hnắn, nếu như hôm ấy hắn không làm người nọ mất mặt, không dám thi tài thì chưa chắc hắn đã đỗ đầu kỳ thi. Y thật xứng với bốn chữ “tuyệt đại phong hoa”. Từ lần gặp gỡ đó, y chính là thần tượng, là người hắn ngưỡng mộ nhất….và cũng là người mà hắn yêu nhất đời này…
Biển người mênh mông,cứ ngỡ sẽ không còn gặp lại...Ngày hắn bước chân vào đại điện, người đầu tiên hắn nhìn thấy chính là y, Thần Ly Vương vang danh thiên hạ, Thần Ly Vương mà hắn từng cười giễu.
Nhân sinh thật vô thường…
Tiểu thái tử nằm gọn trong lòng thập cửu ca ca của mình, nũng nịu hỏi:
“ Ca ca, ca có yêu đệ không?”
“Có chứ, ca ca yêu Doãn Kỳ nhất thế gian!”
“Thật ạ?”
“Ừ!”
- “Doãn Kỳ cũng yêu ca ca nhất! Ca ca sắp phải về đất phong sao?”
“Ừ”
“ Không được, đệ không cho ca đi”
“Tại sao?” Thần Ly xoa đầu, âu yếm tiểu đệ nhỏ bé của mình.
“Ca ca đi rồi ai sẽ chơi với Doãn Kỳ, ai sẽ đọc sách, dạy học cho Doãn Kỳ? Hơn nữa đất phong xa như vậy, không biết khi chúng ta gặp lại, ca ca đã không còn nhận ra Doãn Kỳ, sẽ quên mất Doãn Kỳ, ahuhu…”
“ Không đâu, Doãn Kỳ, ca ca sẽ không quên đệ đâu, ngoan, Doãn Kỳ ngoan…”
….


Thấm thoát đã mười năm kể từ ngày Thần Ly trở về đất phong. Tiểu đệ đệ năm nào còn nằm trong lòng ca ca đã trở thành một thiếu niên anh tuấn, trên người đã toát ra khí chất đế vương. Hoàng hậu cũng đã lập rất nhiều trắc phi cho thái tử, nhưng bà lại không biết sự khó chịu trong lòng Doãn Kỳ.
Thừa tướng Cố Tư Khanh từ lúc nhậm chức luôn là người dạy dỗ tiểu thái tử, tuy nhiên, thái tử của chúng ta chẳng hề tôn trọng hay thích hắn một chút nào cả. Vì sao? Hắn không biết, thật sự hắn không biết!!
Buổi yến tiệc năm đó tiễn Thần Ly về đất phong, tiểu thái tử chỉ mới 9 tuổi, còn quá nhỏ để hiểu hết ý nghĩa của từ “yêu”. Ai mà ngờ, cha nào con nấy mà, Tịch Hoàng nổi tiếng phong lưu, con trai sinh ra ắt cũng mang số đào hoa như cha...Thái tử không hiểu yêu là gì, nhưng năm ấy khi bắt gặp ánh mắt thừa tướng nhìn ca ca, hắn biết, Cố Tư Khanh đã có tình ý với ca ca rồi. Hắn không cho phép, không cho phép bất kỳ nam nhân nào ngoài hắn tiếp cận ca ca, yêu thích ca ca, ca ca là của hắn, là của một mình hắn nha.

Hầy, mà cũng đâu có ai ngờ, hắn canh chừng tên thừa tướng nhiều năm như vậy, lại không ngờ rằng năm hắn 13 tuổi, Cố Tư Khanh và ca ca Chi Hiểu của hắn đã cùng nhau….tạo nên một giai thoại phong lưu vang dội khắp đất phong. Bởi vì tin tức về câu chuyện của hai người bọn họ sớm đã được ngăn chặn nên không thể lan tới kinh thành, hắn cũng không tài nào biết được Cố Tư Khanh ngoài đến đất phong thay hoàng thượng hỏi thăm và giúp Thần Ly Vương xây dựng đê điều, cải thiện cuộc sống của bá tánh còn làm gì khác nữa hay không!!!!!!
Đến khi hắn 19 tuổi, phụ hoàng mới cho phép hắn đến thăm ca ca, hắn cũng vì vậy mà tình cờ nghe được. Thật bi ai mà…..Ca ca, chẳng phải huynh đã nói Doãn Kỳ là người huynh yêu nhất thế gian sao, sao bây giờ huynh lại yêu thêm tên thừa tướng đáng ghét kia chứ???!!

Năm nguyên lịch thứ 81, thái tử Đại Mạc, Doãn Kỳ lên ngôi, lấy hiệu là Huyền Đế, lúc ngày chỉ mới 21 tuổi. Lấy danh nghĩa tân vương triệu Thần Ly Vương trở về kinh thành, sau phái Cố Tư Khanh đến biên cương khích lệ tinh thần các tướng sĩ, hy vọng họ sẽ vì hắn mà dốc lòng bảo vệ, phò tá hắn. Đồng thời muốn nhân cơ hội này, lập mưu giết chết thừa tướng.
Năm 526, công chúa duy nhất của Hồ Quốc - Kim  Y Đằng được gả đến Đại Mạc,một bước trở thành quý phi cao cao tại thượng của vương triều phồn vinh này. Kim Phi thân là người Hồ nhưng dung nhan lại vô cùng mỹ lệ, vừa vào cung đã chiếm được sự sủng ái của đế vương. Tuy Huyễn Đế đã có một quý phi diễm lệ mỹ miều nhưng sự ghen tức khi thấy Thần Ly và Cố Tư Khanh suốt ngày bên nhau vẫn cứ còn đọng lại trong lòng. Năm 528,Huyễn Đế ban hôn cho Thần Ly Vương, lấy công chúa Tây Hạ, cùng năm Cố Tư Khanh bị gian thần vu oan, nghi ngờ tham ô quốc khố nên bị cởi bỏ áo quan, giáng làm thường dân. Thần Ly Vương kháng chỉ đào hôn, theo Cố Tư Khanh ngao du thiên hạ, sống cuộc đời bình dị. Huyễn đế vẫn không chịu từ bỏ, sai người bắt Thần Ly, quyết tâm chia rẽ hai người bọn họ. Năm 530, vì ngăn cản thị vệ hoàng cung tìm được Thần Ly Vương, Cố Tư Khanh vì không muốn Thần Ly đi nên đã một tay ôm hài tử, một tay giết chết một trong số các thị vệ. Sau Huyễn Đế vô cùng tức giận, sai người ám sát Cố Tư Khanh. Tuy nhiên, ám sát không thành, đổi lại người chết lại là Thần Ly Vương. Cố Tư Khanh cũng vì vậy mà chết tâm, ôm thi thể Thần Ly đi vào rừng sâu, để lại trong nhà tranh một đứa trẻ vừa đầy tháng…

Năm 532, Thần Ly Vương qua đời , tiền nhiệm thừa tướng Cố Tư Khanh mất tích cùng với thi thể của Thần Ly Vương, nhi tử của Thần Ly Vương - tiểu thế tử Nguyệt Thần Chi được mang vào cung và được thái hậu nuôi dưỡng .Năm 533 , Kim  Y Đằng sinh hạ một công chúa,cùng năm, Huyễn Đế lập tân hậu là Dạ Tuyết Tinh, sắc phong nàng là Chiêu Y hoàng hậu, sau phong thế tử Nguyệt Chi Thần làm Thái tử ,ban kim bài miễn tử , và ba đạo thánh chỉ miễn tội, chuyện này khiến Đại Mạc và các nước lân cận rung chuyển một thời gian dài. Mang ngôi vị thái tử cho con trai của ca ca, có lẽ trong số các đế vương chỉ có Huyễn Đế mới dám làm chuyện này, quần thần ra sức phản đối, nói là không hợp chế tổ, chỉ có một số người không có ý kiến,suốt hai tháng liền dâng tấu xin Huyễn Đế xem xét lại, dẫu sao trong cung còn có trưởng hoàng tử do Hiền Phi sinh ra, nhưng tất cả đều bị Huyễn Đế bác bỏ. Hậu cung cũng bắt đầu dậy sóng , Hoàng hậu mấy năm nay vẫn không có con, người được Huyễn Đế sủng ái nhất là Kim  Y Đằng vẫn chỉ có 1 công chúa ,đương kim thái tử thì được thái hậu nuôi dưỡng,thiết nghĩ nếu năm xưa Kim quý phi hoặc hoàng hậu, ai trở thành người nuôi dưỡng vị tiểu thái tử này thì sẽ có thể trở thành nữ nhân quyền lực nhất hậu cung.

0 nhận xét:

Đăng nhận xét

Được tạo bởi Blogger.